Cần một đôi bàn tay

Cuộc sống trần gian này dễ mê hoặc con người ta sống trong ảo giác và khoái trí với những thú vui chẳng tên tuổi gì. Nhiều khi người ta rơi vào tình trạng của ảo tưởng mà không hề hay biết.

Tôi và có lẽ cả bạn nữa đều đã hơn một lần như chiếc ly càfe kia. Cứ an vui thoả thích ngắm nhìn thế giới, giỡn với gió, đùa với mưa mà không hề hay biết những nguy hiểm sẽ xảy ra nếu không có ai đó cầm giữ mình. Và đôi khi dù biết rằng đám mây đen đang đến kéo theo trận mưa rào với những tiếng sấm sét như xé trời nhưng chúng ta vẫn muốn được lao mình trong nguy hiểm mặc kệ đôi tay kia ngăn cản.

Chúng ta như những đứa trẻ, luôn thích mạo hiểm, thích làm theo ý mình chẳng cần biết có gian nguy hay không. Nhưng Thiên Chúa thì không bao giờ muốn chúng ta gặp hoạn nạn ngay cả trong lúc này, lúc mà chúng ta tưởng rằng Ngài đã bỏ rơi mình. Ngài đang dùng đôi tay của Ngài để nâng đỡ chúng ta mỗi ngày. Ngài không ngại chi mệt mỏi, thời gian hay vất vả miễn là khi chúng ta muốn và khi chúng ta xin, Ngài sẽ đáp ứng nếu thấy đó là điều cần thiết hay đó là điều tốt nhất cho mỗi người.

Thiên Chúa vẫn ở đó, Ngài vẫn đang cầm nắm vận mạng của mỗi người chúng ta trên đôi tay của Ngài.

Cuộc sống này còn nhiều khó khăn và chông gai phía trước lắm, nhất là với đại dịch ngày thêm phức tạp như hiện nay chúng ta đang thấy. Chính vì thế, chúng ta cần có một đôi bàn tay. Đôi bàn tay đó không của ai khác mà là của chính Đức Kitô.

Hãy để cho đôi tay của Ngài nắm giữ cuộc đời chúng ta.