Đẳng Thức Tình Yêu

Gửi người anh yêu,

Sáng nay khi trên đường đi làm, chợt thấy một cảnh tượng rất lạ lùng đập vào mắt anh trên vệ đường, một chàng trai quì xuống trước mặt em để van xin một tình yêu. Thật là một cảnh tượng hãi hùng nhất mà anh từng chứng kiến dù báo đài đó đây đăng tải những cảnh điên rồ mà nhiều chàng sinh viên do mất quan điểm và do bị thôi thúc bởi tính hiếu chiến, thích gây sự chú ý của cộng đồng mà thực hiện cái kiểu tỏ tình thiếu bản lĩnh nhất của đàn ông qua mọi thời đại em ạ. Trên con đường ấy, nhiều người nhìn nhưng không thèm ngó, bởi với họ đó chỉ là trò con nít không cần quan tâm. Phần anh, anh cứ băn khoăn tự hỏi về việc ấy có ý nghĩa gì cho em và chàng ấy chăng, và đó là lý do anh viết gửi em những dòng này.

Tình yêu đích thực không có cơ chế xin – cho: Bản chất của một tình yêu đích thực xuất phát từ trái tim ngay chính và một não trạng tỉnh táo thì không có chuyện ai xin và ai cho ai. Nó không thể là một bất đẳng thức không sao chứng minh được trong toán học, mà trái lại, nó phải trở thành một đẳng thức giữa hai vế của những nét đẹp trong cá tính, lối sống, suy nghĩ, và chiều sâu tâm hồn của hai người rung cảm và yêu thương nhau. Thế nên, khi chàng trai kia làm thế thì anh biết ngay đó thật sự là kiểu “khổ nhục kế” mà chàng ta đọc đâu đó trên các diễn đàn dỏm về kiểu chinh phục người đẹp nhằm chiếm lấy không phải tâm hồn, mà là cái thể xác mà hắn muốn nhưng không biết bằng cách nào. Nó đánh vào lòng trắc ẩn vốn có của người phụ nữ (tất cả phụ nữ đều có chung điểm này nhằm đóng tốt vai trò làm mẹ trong đời sống gia đình). Hắn ta biết rất rõ, em sẽ không thể từ chối ít nhất là vì không muốn xấu hổ bởi cái kiểu dở hơi của hắn giữa chốn đông người. Và thật nguy hiểm, khi em đón nhận hắn thì đồng nghĩa với việc em chấp nhận mọi rủi ro mà sau đó hắn sẽ thực hiện để quân bình cái bất đẳng thức mà hắn tạo ra.

Tình yêu đích thực không bao hàm cơ chế tội nghiệp: Thương hại và tội nghiệp một ai đó không đồng nghĩa với việc ta phải chấp nhận họ và rước họ vào cuộc đời của mình theo nghĩa bạn đồng hành của tình yêu. Cảnh tượng hắn quì xuống và nhăn nhó, bền bỉ và van xin nó làm cho em không yêu mà là tội nghiệp, nhưng lại lầm lẫn giữa tội nghiệp và tình yêu. Thế nên, dù em chấp nhận lời hắn thì anh hỏi thật em cảm thấy thế nào? Nếu cảm thấy chỉ là tội nghiệp, thì em cần chấm dứt cái kiểu tội nghiệp mang nhãn Tình Yêu đi. Nếu em cảm thấy tự hào vì có người quì xuống van xin tình yêu của mình, thì phải kể em đáng lãnh nhận mọi hậu quả do lòng tự cao tự mãn của mình mang lại. Còn nếu em cảm thấy không ổn và tạm thời chấp nhận cho yên chuyện, thì em hãy tỉnh táo và khôn ngoan để gỡ mình ra khỏi cái hố đầy khổ ải của tay hèn mạt này nhé. Vì nó dám bỏ cái danh dự cao quí của mình để van xin một tình yêu giả tạo và đầy chất toan tính thì nó cũng dám hủy diệt bản thân nó và em vì cái kiêu ngạo và khiêm nhường giả tạo mạo danh tình yêu mà nó lỡ khoác lên mình và trùm lên em.

Đàn ông bản lĩnh và yêu thật không bao giờ đưa người mình yêu vào tình thế khó xử như anh ta: Nam tử hán là một từ Hán – Việt rất hay, nó lột tả hết mọi phẩm chất cao quý của một người thanh niên mạnh mẽ, kiên vững, có chí khí, có bản lỉnh, có cả lòng tự trọng ở nơi mình. Nếu anh ta có đủ các phẩm chất đẹp này của người thanh niên, thì anh tin chắc anh ta sẽ không bao giờ làm thế với em, em ạ. Bởi nếu để diễn tả tình yêu cao đẹp và sẵn sàng chết cho người mình yêu thì có trăm ngàn cách, nhưng chắc chắn không có cách khoe mẽ ngông cuồng, nông cạn, và hèn hạ ra cộng đồng kiểu như quì mọp xuống mà sáng nay anh ta đã làm với em. Vì đó không phải là ngôn ngữ đích thực của tình yêu được diễn tả ra bên ngoài từ trong trái tim của một đấng tu mi nam tử chính nghĩa em ạ, mà đó là của tiểu nhân giả danh quân tử, của kẻ trộm giả danh thầy tu, của kẻ hèn giả danh anh dũng. Anh tin rằng em đủ khôn ngoan và tỉnh táo để nhận ra mặt thật của nó mà biết cách cư xử cho vừa lòng nhau để không chuốc họa vào thân cách vô ích.

Một tình yêu chân thật phải xuất phát từ một con tim biết yêu mình: Đó là điều sau cùng anh muốn chia sẻ cùng em trong lá thư này em ạ. Để yêu thương và thông ban tình yêu cho ai đó, thì mỗi người trước hết phải biết yêu mình. Mà yêu mình là gì nếu không phải là biết sống đúng phẩm giá cao đẹp mà mình có, phát triển nó lên, và rồi đem nó trao ban cho người mình yêu. Còn đây, anh ta không những không biết yêu mình mà còn không biết yêu em nữa. Anh ta đã làm một việc của kẻ thiếu tình yêu, thiếu lòng trắc ẩn, thiếu bản lĩnh, thiếu định hướng, thiếu cả lòng tự trọng cần thiết thì thử hỏi sao gọi đó là một tình yêu tự hiến và biết trao ban. Thế nên, em hãy suy nghĩ thật kĩ những lời anh chia sẻ ở đây và tìm cho mình một cách thế hay nhất để từ chối hay đón nhận người thiếu thốn kia em nhé.

Khôn ngoan, tỉnh táo, chu đáo, cẩn trọng, mềm mỏng, nhẹ nhàng, và khéo léo là những nét mà anh nhận thấy em đang có sẵn trong mình và sống cách rất trọn vẹn. Vì thế, em hãy dùng những vũ khí tuyệt vời này mà chống lại kẻ ngu muội, tối tăm, hèn hạ, thiếu tự trọng, thiếu bản lĩnh, người đã quì mọp xuống chân em sáng nay em nhé! Cầu chúc cho em gặp được mọi điều tốt lành và gặp đúng người đàn ông đích thực của đời mình.

Anh,

Joseph C. Pham