“An toàn là bạn, tai nạn là thù”. Đây là câu nói mà chúng ta nghe thường nhật mỗi ngày và cũng được ghi trên hầu hết các công trình xây dựng. Để làm gì vậy? Thưa là để cho mọi người ý thức được trách nhiệm công việc của mình nhằm đảm bảo an toàn cho mình và cho người khác. Không ai muốn những điều không may xảy đến cho mình hoặc giả như những điều xui xẻo không may xảy ra thì cũng chỉ mong nó đơn giản, nhẹ nhàng nhất bao nhiêu có thể. Đó là phản xạ tự nhiên của con người liên quan đến sự sinh tồn. Vậy nên trong mọi lãnh vực và ngành nghề an toàn luôn được đặt lên hàng đầu.
Đường một chiều là giải pháp cho những vấn nạn tắc đường. Dù rằng giải pháp này chưa thực sự khả quan và được áp dụng rộng rãi tuy nhiên với một số quãng đường quốc lộ thì đường một chiều thực sự hữu ích. Đường đi một chiều chắc sẽ an toàn vì nó làm giảm bớt những căng thẳng trong cách xử lý với những phương tiện ngược chiều. Đồng thời cũng làm giảm bớt thời gian đi lại. Tuy nhiên, vẫn cần những ý thức tốt của người tham gia giao thông vì mọi chuyện không may vẫn có thể diễn ra.
Đường một chiều chắc sẽ an toàn nhưng nếu chỉ lằng nghe một chiều thì chắc chắn cuộc đời sẽ sớm điêu tàn.
Để có một cuộc sống tràn đầy niềm vui, tràn đầy ý nghĩa không phải điều đơn giản. Chúng ta dễ dàng đánh đổi mọi thứ để đạt được mục đích cho riêng mình, bất chấp nó có lợi hay bất lợi, tồn tại lâu hay chóng, có ảnh hưởng đến những ai và mức độ nào. Có những câu chuyện buồn xảy đến trong các cộng đoàn hay các gia đình có một phần nguyên nhân là do đương sự không đón nhận hay nói chính xác là không biết cách lắng nghe hoặc chỉ nghe một chiều. Những vụ cãi vã, đánh ghen vô lý vô cớ trong các mối tình tay ba không đổ thừa cho tính khí người phụ nữ hay ghen nhưng có thể nó cũng được cộng hưởng nguyên nhân của việc nghe một chiều. Có những chuyện nhìn vậy mà không phải vậy, nghe vậy mà chưa hẳn đã đúng là như vậy. Đấng Tạo Hoá của chúng ta quá tuyệt vời khi tạo dựng con người có đôi tai. Nhiều người ví von đôi tai như một chiếc túi, thích nghe thứ gì thì buộc một bên lại cho khỏi rơi, không thích nghe điều gì thì mở toang nó ra cho rơi hết xuống đất. Tệ hại hơn là khi vừa nghe được đã vội buộc chặt hai đầu túi lại, không nghe, không chấp nhận thêm một lời giải thích nào, khăng khăng mặc định những điều mình nghe thấy và lưu giữ trong đầu. Kiểu như vậy người ta nói là nghe một chiều không đường quay lại.
Lắng nghe là nghệ thuật sống cần có của mỗi người. Dù có cao siêu cỡ nào hay tài giỏi ra sao thì chúng ta cũng không thể nào phán đoán chính xác được sự việc, lại càng không có khả năng để đánh giá một con người. Chính vì thế, hãy dùng đôi tai để lắng nghe, dùng đôi tay để hành động, dùng đôi chân để bước đi, dùng trái tim để yêu thương. Làm được như vậy cuộc sống này sẽ luôn nở hoa hạnh phúc và bình an.