Hãy dành thời gian cho cha mẹ của bạn bây giờ; một ngày nào đó, họ sẽ không còn đây nữa

Giữa dòng đời hối hả, những tham vọng nghề nghiệp, những mối quan hệ xã hội, và những ước mơ cá nhân, chúng ta dễ dàng bỏ qua một chân lý lớn lao của cuộc sống: thời gian trôi qua mau, và những người ta yêu quý nhất không phải lúc nào cũng ở bên. Trong số những người không thể thay thế đó chính là cha mẹ chúng ta. Họ là ngôi nhà đầu tiên của ta, là những người thầy đầu tiên, là những người đã hy sinh không ngừng nghỉ để cho ta một tương lai. Thế nhưng, khi ta lớn lên, ta dễ bị cuốn vào cuộc sống của mình mà quên dành thời gian cho họ. Ta cứ nghĩ họ sẽ luôn ở đó, rằng ta có thể gọi cho họ sau, thăm họ vào tuần tới, hay sum vầy vào dịp lễ. Nhưng đời sống thường trôi nhanh hơn ta tưởng. Và một ngày nào đó, khi ta ngẩng đầu lên khỏi những bộn bề của cuộc sống, có thể họ đã không còn ở đó nữa.

Cha mẹ bạn là duy nhất. Không ai có thể thay thế tình yêu, sự khôn ngoan và sự dẫn dắt mà họ mang lại. Khi họ ra đi, sẽ không ai khác quan tâm đến bạn theo cách mà họ đã từng, không ai lo lắng cho bạn như mẹ bạn, hay khuyên răn bạn như cha bạn. Vị trí của họ trong cuộc đời bạn là duy nhất, và khi họ rời khỏi thế gian này, chỗ ấy sẽ mãi mãi trống vắng.

Chúng ta thường nghĩ rằng cha mẹ sẽ luôn ở bên vì họ đã luôn như thế. Nhưng mỗi năm trôi qua, bước chân của họ chậm hơn, giọng nói của họ dịu lại, và ngày tháng của họ ngày càng ngắn dần. Và trong khi chúng ta chạy theo những ước mơ của mình và xây dựng cuộc sống riêng, ta quên rằng họ cũng đang sống trong thời gian vay mượn. Họ sẽ không đòi hỏi sự quan tâm của bạn vì họ không muốn trở thành gánh nặng. Nhưng sâu thẳm trong lòng, họ mong muốn sự hiện diện của bạn, mong mỏi được ngồi lại cùng bạn, dù chỉ là một cuộc trò chuyện đơn sơ hay bữa ăn giản dị.

Nỗi hối tiếc vì không dành thời gian cho họ khi bạn có cơ hội là một nỗi đau mà không thành công hay thành tựu nào có thể chữa lành. Khi họ đã ra đi, tất cả tài sản trên thế gian này cũng không thể mang lại những khoảnh khắc đã mất, những giờ phút quý giá mà bạn đã có thể cười đùa, trò chuyện, và đơn giản là ở bên nhau. Vì vậy, khi còn cơ hội, hãy dành thời gian cho họ. Hãy gọi cho cha mẹ của bạn. Hãy đến thăm họ. Hãy lắng nghe những câu chuyện của họ, dù bạn đã nghe hàng ngàn lần. Hãy cho họ thấy rằng, giữa thế giới bận rộn của bạn, họ vẫn chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim bạn. Hãy nhớ rằng thời gian ở bên họ là một món quà, và khi thời gian đó qua đi, nó sẽ qua đi mãi mãi. Đừng đợi đến khi quá muộn mới nhận ra họ quan trọng với bạn đến nhường nào. Đừng để sự gấp gáp của cuộc sống làm bạn mờ mắt trước tầm quan trọng của cuộc đời họ. Một ngày nào đó, bạn sẽ nhìn vào chiếc ghế họ từng ngồi, khoảng không gian họ từng chiếm giữ, và tất cả những gì bạn có chỉ là những kỷ niệm.

Hãy trân quý cha mẹ của bạn ngay bây giờ, khi bạn còn có thể nắm lấy tay họ, nghe được giọng nói của họ, và cảm nhận tình yêu của họ. Bởi khi họ ra đi, không có gì trên thế gian này có thể lấp đầy khoảng trống mà họ để lại.”

Bản dịch của Duc Trung Vu, C.Ss.R

Bài viết liên quan
Công nghệ và hiện đại hoá trong mọi lãnh vực mọi ngành nghề của cuộc…
Nước mắt là biểu cảm của nỗi buồn, nỗi nhớ và cả những niềm vui.…
Cuộc sống của chúng ta là một chuỗi những giai đoạn nối tiếp nhau, mỗi…