Năng lượng tích cực khởi đi từ một điều khiển nhỏ

Tôi có một người bạn, cậu ấy không phải là một học sinh xuất sắc. Cậu đã dừng lại khi kết thúc năm học lớp 12. Cuộc đời của một chàng trai mới lớn nghĩ tới một ước mơ đổi đời. Cậu có thể làm gì với bàn tay trắng? Không thể dựa vào gia đình vì hoàn cảnh khó khăn. Cậu nghĩ đến việc tự lập để làm gì đó, nhưng lại thấy ngoài kia nhiều khó khăn quá. Với bằng cấp III trong tay, cậu chưa thể xin việc gì khác ngoài việc làm công nhân. Cậu đăng ký vào bưng bê cho một tiệm ăn ít tháng với mức lương ít ỏi. Ở trong căn phòng trọ chật hẹp, cậu nghĩ xa hơn. Cậu ước mơ làm triệu phú. Một thanh niên nghèo có ước mơ làm triệu phú. 

Cậu không có nguồn vốn, kiến thức non nớt. Ấy thế, bên trong chàng trai nghèo này lại ẩn chứa một ý chí mạnh mẽ. Cậu nghĩ tới chuyện kiếm tiền ở một đất nước giàu có. Cậu ước mơ đến làm việc tại Singapo. Ước mơ vẫn là ước mơ, nó xa vời với thực tế nhưng lại gần trong ý chí cậu. Cậu quyết định xin làm công cho một trung tâm dạy ngoại ngữ với ý định, theo những người ngoại quốc sẽ có cơ hội học tiếng Anh. Cậu không có tiền đi học thêm ngôn ngữ. Cậu chỉ có thể học qua công việc.

Để xin được một người kèm tiếng Anh, cậu đã chấp nhận làm mọi thứ miễn sao người đó dạy tiếng Anh cho cậu. Qua nhiều cửa ải, đối diện với nhiều cảm xúc, có cả sự xấu hổ, bị chê cười, cậu được học ké trong lớp của các bạn nhỏ thua cậu cả chục tuổi. Nơi đây, cậu vẫn làm việc và học phần lớn vẫn là những giờ tự học.

Sau gần 2 năm làm việc và học tiếng cách riêng, cậu có thể nói chuyện bằng tiếng Anh cách thành thạo. Lúc này, chàng trai nghèo đã quen một bạn gái nhỏ thua hai tuổi. Với vốn liếng tiếng Anh của mình. Cậu đã kèm tiếng Anh cho bạn gái của mình. Việc học hành của cô gái êm xuôi, kết quả cuối năm, cô đã trúng tuyển du học. Niềm vui của cậu và cô gái chỉ dừng lại trong ngày tiễn cô lên đường. Bởi sau khi sang nước ngoài, cô gái đã cắt đứt mọi tình cảm với cậu. Cậu hoàn toàn thất vọng.

Thời gian dành cho người bạn gái đã làm chậm lại ước mơ đến đất Singapo của cậu. Lúc này, bạn gái không mà Singapo cũng không thấy đâu. Cậu trở về với bàn tay trắng. Nhưng ước mơ làm triệu phú vẫn ngủ đó.

Cậu về quê mượn vốn liếng mở cửa hàng ăn. Cậu thất bại. Cửa hàng phải sang nhượng và còn bị thâm hụt nhiều. Cậu ôm mối nợ đi lang thang xứ người để trốn nợ và kiếm tiền trả nợ.

Cậu nghe tin người chị họ cần một người dọn dẹp, rửa bát cho một nhà nghỉ. Một chàng trai cao to, đẹp trai, sẽ sĩ diện mà khước từ công việc này. Ấy thế, cậu không từ chối. Cậu chấp nhận làm nghề rửa bát, quét dọn các phòng khách. Cậu vẫn ước mơ kiếm nhiều tiền.

Từ điều kiện khó khăn, từ những nợ nần, cậu không còn chỗ để làm ăn. Cậu phải thúc tiến thật nhanh để có tiền trả cho các con nợ. Lúc này, đất nước Singapo thật gần. Cậu quyết định làm giấy tờ đi sang xứ người để làm công việc nấu ăn. Cậu có được kinh nghiệm và khả năng này từ những ngày tháng đi làm công, dọn dẹp, bưng bê. Cậu phát hiện ra mình có khả năng nấu ăn. Nhưng không thể đi sang một đất nước giàu có để nói với người ta là người ta có thể nhận vào làm. Cậu tiếp tục hành trình tìm người mô giới và học thêm nghề nấu ăn.

Ước mơ sang xứ người đã chạm tới sau 2 năm học nghề nấu ăn và kiếm tiền xuất ngoại. Cậu đi và nợ vẫn đeo bám. Cậu hứa với lòng mình sẽ tự mình làm để trả các con nợ, không thể để ba mẹ, người thân phải lo lắng cho cậu.

Tại đất nước đầy áp lực từ giờ giấc và công việc, cậu chấp nhận và thích thú với cái áp lực này. Thứ mà cậu đã được làm quen khi ở quê nhà với biết bao khó khăn chồng chất. Cậu bắt tay vào làm việc. Cậu chăm chỉ, tốt bụng, hơn nữa là một ý chí mạnh mẽ, cậu muốn làm cho ông chủ có nhiều khách. Để có nhiều khách, cậu chu đáo trong mọi sự. Lòng nhiệt thành của cậu được đền bù xứng đáng. Cậu được nhận vào làm chính thức sau thời gian thử việc. Nhờ giữ được khả năng chịu khó và sự chỉnh chu trong công việc. Cậu được tăng lương, từ 35 triệu đến 45 triệu, tương lai rất có thể sẽ được tăng thêm. Ước mơ làm triệu phú đang bắt đầu mở ra. Cậu vẫn đăng lên các trang riêng với tên gọi “chàng trai rửa bát”. Người ta bình luận: “mạt quá! Đổi tên đi!” Cậu vẫn không đổi. Tôi có cảm nhận cậu ấy đã quen với khổ nhục nên chẳng còn biết xấu hổ với cái tên mà bao người cho là tầm thường. Nhưng cái bình thường này lại không tầm thường chút nào bởi chàng thanh niên này không dừng lại ở ví trí hiện tại. Cậu ấy có một năng lượng tích cực bởi được điều khiển của một ý chí mạnh mẽ. Ước mơ làm triệu phú vẫn ở trong con người này.

Các mối nợ của cậu, tôi không biết cậu đã trả được bao nhiêu. Hết nợ hay đã có tiền dư, tôi không biết. Tôi chỉ biết là cậu bạn này có một ý chí thật đáng để cho nhiều người học hỏi. Trong nhiều thất bại nhưng cậu không thất bại chính mình. Cậu vẫn nuôi một ước mơ và quyết tâm làm với ý chí mạnh mẽ, can đảm. Cậu chấp nhận từ xuất phát thấp, chấp nhận mọi khó khăn và dùng những năng lượng tích cực để vươn lên không ngừng trong cuộc sống. Điều này khiến tôi mạo nghĩ, chàng trai này hay bạn và tôi, có thể trở thành một triệu phú. Triệu phú theo cách mà bạn dựng lên cho chính mình, ngay bây giờ, lúc này và phải hành động, hành động một cách chăm chỉ.

Tác giả: Chiên Con