Sống là chính mình

Cuộc sống này luôn mang lại cho mỗi người những điều thú vị, những điều ngạc nhiên và cả những điều không tưởng. Nó giống như một túi quà khổng lồ, rất đa dạng và phong phú. Thế nhưng, không phải lúc nào chúng ta cũng chọn và lấy được cho mình thứ mà chúng ta mong hay cái mà chúng ta cần.

Mặc dù tiếng khóc là đại diện của nỗi buồn. Có nhiều lý giải về tiếng khóc chào đời của một đứa trẻ. Tuy nhiên, dù xét về phương diện nào hay dù là lý do gì thì đã là con người chẳng ai lại đi mong ước ôm trọn những đau thương hay buồn tủi cho mình. Dù cao siêu đến đâu thì chúng ta cũng không thể đi ngược lại với lẽ tự nhiên của sinh lão bệnh tử. “Sao lại là tôi mà không phải là ai khác?”. Có rất nhiều lần trong đời, một trong chúng ta đã từng thốt lên như thế, nhất là khi gặp những đau thương và bệnh tật. Chúng ta tuyệt vọng trong nỗi sầu của mình mà không nghĩ rằng người khác cũng có những khốn khó như hoặc hơn mình. Nếu cứ chỉ nghĩ như thế là chúng ta đang tự nhốt mình vào một căn phòng đóng kín, không ôxy, không ánh sáng, không lương thực. Chúng ta không có quyền tự chọn cho mình một nơi để sinh ra nhưng chúng ta có quyền chọn cho mình một lối sống. Vậy tại sao chúng ta không chọn con đường yêu thương để đi dù rằng nó không dễ nhưng không phải là không thể. Tại sao chúng ta không chọn con đường sống cho có ý nghĩa thay vì sống trong tối tăm và tuyệt vọng.

Cuộc đời này có nhiều lối đi và ngã rẽ. Có người chọn cho mình cách sống dấn thân, hy sinh phục vụ người khác. Có người chọn cho mình cách sống bó gọn khép kín không cần ai mà cũng chẳng giúp ai. Có người chọn phóng khoáng thanh xuân cho đam mê và chấp nhận héo mòn chỉ để được thực hiện đam mê đó mà thôi. Thế nhưng mọi hướng đi, mọi ngã rẽ cũng chỉ đi đến một cái kết.

Cuộc sống này vốn khó khăn và phức tạp hơn trí tưởng tượng của con người. Ấy vậy nhưng nếu chúng ta bình tâm lại một phút, nhắm mắt lại một chút để cho những sóng gió của tiêu cực, hận thù và thất vọng nằm yên. Chỉ một lát như thế, chúng ta sẽ thấy sau đó là ánh sáng của hy vọng chiếu toả và mầu hồng của an bình mở ra.

Hãy gạt bỏ những tiêu cực và suy nghĩ đơn giản hơn. Đừng ngồi nguyền rủa bóng đêm của mình mà ghen tỵ với ánh sáng của người khác. Bởi vì cuộc đời này ánh sáng và bóng tối luôn tồn tại.

Quan trọng… hãy sống là chính mình.

Angelo Tran