Thời gian thật rất ấm cúng và cũng rất lạ lùng

Người ta nói thời gian ấm áp như hơi thở của trái tim mà cũng lạnh lùng như tảng băng buốt giá.

Ai đó muốn níu kéo thời gian chỉ để nói với người mình yêu một câu nhớ lắm. Có người muốn níu kéo thời gian chỉ để nắm tay bạn mình đi dưới mưa trong thinh lặng. Lại cũng có người chỉ cần vài giây thôi để nói với một nửa của trái tim mình ngủ ngon nhé.

Thế nhưng không phải lúc nào, không phải người nào cũng yêu quý thời gian và muốn giữ nó lại thật lâu.

Đúng thật, cuộc sống này sẽ rất chán ngán nếu như con người mặc kệ thời gian trôi đi cách vô ích mà không thấy nó lại vô cùng có giá trị.

Vì sao chúng ta lại ngại giành một chút thời gian để pha một tách café nóng, ngồi trên ban công hóng gió để tận hưởng làn gió mát với không khí trong lành trước khi ngồi trên xe cứu thương với chiếc máy trợ thở.

Vì sao chúng ta lại ngại giành một chút thời gian, cầm chiếc điện thoại lên, rà một lượt danh bạ, bạn sẽ tự thấy ái ngại với bản thân vì có những cái tên được lưu mà chưa một lần bạn gọi hay nhắn tin cho họ.

Vì sao chúng ta lại ngại giành một chút thời gian hồi ký lại những kỷ niệm đẹp mà bạn đã từng trải qua với gia đình, bạn bè và người thân rồi nở một nụ cười với tiếng nói nhỏ thôi: xin cảm ơn và cũng hãy làm như thế với một lời xin lỗi.

Đôi khi bạn nghĩ thời gian còn nhiều không cần chi phải vội nhưng bạn cần nhớ rằng, chỉ có chúng ta chờ thời gian còn thời gian thì không bao giờ chờ đợi bất cứ một ai.

Tác giả: Angelo Tran