
1 Khi ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời ?” 2 Đức Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông 3 và nói : “Thầy bảo thật anh em : nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
4 “Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời.
5 “Ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.
10 “Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này ; quả thật, Thầy nói cho anh em biết : các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.
12 “Anh em nghĩ sao ? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao ? 13 Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. 14 Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.”
Khiêm Nhường Để Thấy Gương Mặt Thiên Chúa
Hôm nay, Tin Mừng lại một lần nữa mở ra cho chúng ta thấy con tim của Thiên Chúa. Chúa giúp chúng ta cảm nhận được tâm tình của Chúa Cha khi Ngài hướng về con cái mình. Mối bận tâm tha thiết nhất của Ngài là dành cho những kẻ bé mọn — những người chẳng mấy ai để ý, những người không đủ sức vươn tới nơi mà người đời thường tìm đến. Chúng ta vẫn biết Chúa Cha, vì là người Cha nhân lành, luôn ưu ái các con nhỏ; nhưng hôm nay, Chúa còn tỏ bày một khát vọng khác của Ngài, một lời mời gọi trở nên bổn phận đối với chúng ta: «Nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời» (Mt 18,3).
Như thế, điều mà Chúa Cha quý trọng không chỉ là “là kẻ bé mọn” mà là “trở nên bé mọn”. «Ai tự hạ như em nhỏ này, người ấy sẽ là kẻ lớn nhất trong Nước Trời» (Mt 18,4). Điều ấy cho thấy chúng ta có trách nhiệm tích cực trong việc tự hạ mình. Không phải chỉ vì được tạo dựng với vóc dáng khiêm nhu, tính tình đơn sơ hay khả năng giới hạn, nhưng là biết gạt bỏ những vinh quang hay thế lực có thể có, để ở lại trên cùng một bình diện với những người khiêm nhường và đơn sơ nhất. Giá trị thật của đời ta nằm ở chỗ biết trở nên giống như những kẻ bé mọn mà chính Đức Giêsu đã đưa ra trước mắt các môn đệ.
Tin Mừng hôm nay còn mở rộng cho chúng ta một ánh nhìn khác: chung quanh ta vẫn có những “kẻ bé mọn” bị bỏ rơi nhiều hơn cả — đó là những người như chiên lạc. Chúa Cha tìm kiếm họ, và khi tìm được, Ngài vui mừng khôn xiết vì đưa họ trở về nhà, không để một ai mất mát. Có lẽ, nếu chúng ta nhìn những người quanh mình như những con chiên được Chúa Cha đi tìm và mang về, hơn là chỉ thấy họ như những kẻ lạc lối, thì chúng ta sẽ nhận ra gương mặt của Thiên Chúa thường xuyên hơn và gần gũi hơn. Thánh Asterio thành Amasea đã nói: «Dụ ngôn chiên lạc và người mục tử dạy chúng ta đừng vội vàng mất lòng tin nơi con người, cũng đừng nản chí khi giúp đỡ những ai đang lâm nguy».
Lạy Cha nhân lành,
Chúng con cảm tạ Cha vì đã mở cho chúng con thấy trái tim đầy yêu thương của Cha, một trái tim luôn hướng về những kẻ bé mọn và tìm kiếm từng con chiên lạc. Xin Cha ban cho chúng con ơn biết khiêm nhường, trở nên bé mọn trước mặt Cha và anh chị em mình, để chúng con được ở gần Cha hơn mỗi ngày.
Xin cho chúng con biết nhìn mọi người bằng ánh mắt đầy thương xót của Cha, không xét đoán, không loại trừ, nhưng luôn kiên nhẫn đồng hành và nâng đỡ nhau trên đường về Nhà Cha. Nguyện xin Thánh Thần giúp chúng con sống trọn tình yêu này, để qua chúng con, nhiều tâm hồn được Cha ôm ấp và dẫn về nguồn hạnh phúc đời đời.
Suy tư và cầu nguyện
-
«Con là một linh hồn bé nhỏ, chỉ có thể dâng cho Chúa những điều thật bé nhỏ» (Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu)
-
«Trở nên như trẻ nhỏ nghĩa là gì? Trong nghĩa của Đức Giêsu, là học biết nói: “Abba! Lạy Cha!”. Chỉ khi giữ được đời sống làm con như chính Đức Giêsu đã sống, con người mới có thể cùng với Con mà bước vào sự sống thần linh» (Đức Bênêđictô XVI)
-
«Đức Giêsu kết thúc dụ ngôn Chiên Lạc bằng lời khẳng định: “Cũng vậy, Cha các con, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất” (Mt 18,14)…» (Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, số 605)
Rev. D. Valentí ALONSO i Roig | DANNY chuyển ngữ
Bài viết liên quan
01.08.2025 -Thứ Sáu tuần XVII TN: Ngôn sứ chỉ bị khinh rẻ nơi quê hương mình và trong gia đình mình
Chuyện của em…
NGHỆ THUẬT SỐNG IM LẶNG
Phong cách lãnh đạo Công Giáo: Lãnh đạo phục vụ
Mẹ là hương hoa hy vọng
✨ Thiệp Kỉ Niệm 100 Năm Thành Lập Dòng Thánh Tâm Huế (1925 – 2025) ✨
Phận người…mấy chốc…
Đức Thánh Cha Phanxicô qua đời do đột quỵ não và suy tim không hồi phục
Bật khóc